Thứ Tư Sau Lễ Hiển Linh
Lời Chúa: Mc 6, 45-52
“Họ thấy Người đi trên mặt biển”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
(Khi năm ngàn người đã được ăn no), Chúa Giêsu liền giục các môn đệ xuống thuyền, qua bờ bên kia trước mà đến Bếtsai-đa, đang khi Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, thuyền đã ra giữa biển, còn Người thì một mình ở trên đất. Khoảng canh tư đêm tối, Người thấy họ khó nhọc chèo chống vì ngược gió, Người đi trên mặt biển mà đến với họ, và Người muốn vượt qua trước họ. Họ thấy Người đi trên mặt biển, thì tưởng là ma, nên la hoảng lên. Vì ai nấy đều thấy Người và hoảng hốt, nên Người liền lên tiếng bảo họ rằng: “Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ”. Rồi Người lên thuyền họ, và gió im lặng. Tâm hồn họ lại càng sửng sốt hơn, vì họ chưa hiểu gì về vấn đề bánh: lòng họ còn mù tối.
Đó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Qua bài Tin Mừng hôm nay cho thấy những yếu tố:
– Thuyền các môn đệ đi trên đó không có Chúa.
– Thuyền đi lênh đênh trên biển.
– Vào lúc đêm tối.
Đêm tối đồng lõa với tội lỗi. Đêm tối là thời điểm của ác thần hoành hành.
Biển theo quan niệm của Do Thái giáo là sào huyệt của tử thần. Sóng gió là những cánh tay độc ác của quỷ thần tung ra để giáng họa cho con người.
Đức Giêsu là niềm vui, là sự bình an. Thuyền không Chúa thì làm sao tránh được những khó khăn hiểm nghèo? Lao mình vào đêm tối, vào sào huyệt qủy thần, thì làm sao tránh được mưu chước bủa vây của sa tan.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, trong cuộc sống, chúng con rất thường ngu dại. Với con người yếu đuối mỏng dòn của chúng con, thế mà chúng con không biết phòng xa những mưu chước của quỷ dữ. Chúng con như con thiêu thân lao mình vào chỗ hiểm nghèo đầy cám dỗ. Trong khi đó cuộc đời chúng con lại vắng bóng Chúa, chúng con tự tách mình ra khỏi Chúa. Chính vì thế chúng con luôn phải “ba chìm, bảy nổi, chính lênh đênh”.
Xin Chúa mau đến với chúng con. Chúng con mời Chúa lên thuyền của chúng con, và ban bình an cho chúng con. Amen.